Còn gọi là củ gió đất, củ ngọt núi, hoa đất, cu chó, cây không lá, xà cô.
Tên khoa học Balanaphora sp.
Thuộc họ Gió đất Balanophoraceae.
A. Mô tả cây
Loại cây cỏ trông như một cây nấm, màu đỏ nâu sẫm, cấu tạo bởi một cán hoa lơn, trên mang hoa dày đặc, có mo bao bọc, màu tím, mùi hôi. Cán hoa nạc và mềm, dạng thay đổi, sần sùi, không có lá. Hoa đực và hoa cái riêng, cùng gốc hay khác gốc. Cụm hoa đực hình trụ dài 10-15cm, cụm hoa cái hình đầu, dài 2-3cm (Hình dưới).
B. Phân bố, thu hái và chế biến
Tỏa dương thường mọc và sống ký sinh trên những rễ của những cây gốc lớn trong rừng sâu ẩm thấp. Thường gặp ở Hà Tây, Hòa Bình, Lào Cai, Yên Bái. Mùa hoa vào tháng 10-2. Thường vào mùa này người ta mới dễ phát hiện. Tại một số địa phương vào gần dịp tết nguyên đán, nhân dân địa phương đi thu hái đem về rửa sạch, thái mỏng, sao cho khô để dành.
C. Thành phần hóa học
Chưa thấy tài liệu nghiên cứu. Sơ bộ chỉ thấy có nhiều chất màu anthoxyanozit.
D. Công dụng và liều dùng
Nhân dân dùng vị tỏa dương làm thuốc bổ máu, kích thích ăn ngon miệng, hồi phục sức khỏe, còn dùng chữa nhức mỏi chân tay, đau bụng, hổi phục sức khỏe cho phụ nữ sau khi sinh nở.
Dùng dưới dạng thuốc rượu: Vị tỏa dương thái mỏng ngâm rượu: 1 phần tỏa dương, 5 phần rượu 35-40°. Ngâm trên một tháng mới sử dụng. Rượu có màu đỏ sẫm, vị hơi đắng, chát. Có thể thêm đường hay mật ong cho dễ uống. Ngày uống hai lần vào trước bữa ăn, mỗi lần một chén con (chừng 30ml).
Nguyên Liệu Làm Thuốc trích từ nguồn: Những cây thuốc và vị thuốc Việt Nam của GS-TS Đỗ Tất Lợi
Nhận xét
Đăng nhận xét