Còn gọi là Bồ kết dại, Táo nhân, Keo giun, Bọ chét (Leucaena leucoceplinla (Lam) De Wit) thuộc họ Trính nữ (Mimosaceae).
Mô tả: cây nhỏ, cao tới 5m, không có gai. Lá kép lông chim hai lần, gồm nhiều lá chét nhỏ. Cụm hoa hình đầu ở kẽ lá, gồm nhiều hoa màu trắng. Quả đậu dẹt và mỏng, chứa nhiều hạt dẹt. Hạt lúc non màu xanh, khi già màu nâu nhạt, cứng nhẵn.
Bộ phận dùng: Hạt.
Nơi sống và thu hái: Cây mọc hoang và, được dùng làm hàng rào, lấy lá làm thức ăn cho gia súc và làm phân xanh ở nhiều nơi (Tiền Giang, Long an, Đông Tháp, Bến Tre, An Giang, Kiên Giang). Hạt dùng làm thuốc thu hái vào mùa hạ, mùa thu rồi đem phơi khô, rang chín, tán bột.
Hoạt chất và tác dụng: Hạt chứa chất nhầy, chất đường, tro, protit, chất béo và chất lơxênola (lencaenola). Đó là một chất kết tinh, xác định, có bản chất aminophenolic; hoạt chất này tương tự như mimosin của Cây Mắc cỡ (cây Trinh nữ). Đó là một chất có độc. Hạt keo sao thơm, có vị bùi, hơi đắng nhạt. Nếu để sống thì mát, khi sao vàng thì bình. Thường dùng làm thuốc tẩy giun, chủ yếu là giun đũa.
Cách dùng: Đề trị giun, dùng bột hạt Keo, dùng riêng hoặc phối hợp với hạt cây Quả giun. Người lớn dùng 25 - 50g, trẻ em dùng 5-15g tuỳ theo tuổi. Uống vào lúc sáng sớm bụng đói, liên tiếp trong 3 buổi sáng.
Nhận xét
Đăng nhận xét